Thứ Năm, 27 tháng 7, 2017
May mắn bé nhỏ - Hebe Tian
Tớ nghe thấy tiếng mưa rơi ngoài thảm cỏ xanh. Từ xa, tớ nghe thấy tiếng chuông reo tan trường.
... Nhưng lại chẳng nghe thấy tiếng cậu...
- Người đang tha thiết gọi tên tớ -
Lúc thích cậu tớ vẫn chưa hiểu thế nào là tình yêu sâu sắc. Đến khi xa nhau rồi mới nhận ra được tình cảm của mình.
Sao tớ lại không phải hiện ra gặp được cậu là điều tuyệt với nhất trên đời này chứ?
Có lẽ khi đó tớ mải lo vui cười và khóc lóc, lo đuổi bắt những ánh sao băng trên bầu trời.
Nên cứ thế mà quên mất...
Người luôn mặc kệ mưa gió, vẫn lặng lẽ dõi theo tớ ở nơi bắt đầu.
Hóa ra cậu chính là hạnh phúc mà tớ luôn muốn giữ lại.
Hóa ra chúng ta và tình yêu từng gần nhau như thế.
Cái quyết định vì tớ mà chống lại cả thế giới ấy.
Cả cơn mưa mà chúng ta từng cùng bị ướt đẫm.
Mỗi kỉ niệm chính là tình cảm chân thành không chút tì vết của cậu.
Gặp được cậu thật may mắn biết bao!... Nhưng tớ đã không còn tư cách rơi ước mắt vì cậu nữa rồi.
Chỉ ước rằng ở phía chân trời nơi tớ không thể nhìn thấy, cậu vẫn dang rộng đôi cánh của mình.
Nếu định mệnh cho cô gái nào đó gặp được cậu.
Cô ấy thật may mắn biết bao...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét