abc

ღღChào mừng bạn đến với Note Blogღღ

Thứ Năm, 31 tháng 8, 2017

Cố mộng - Song Sênh

Hồi ức xưa như song cửa, mở ra rồi khó mà khép lại.
Bước chân ai đạp lên lá khô khẽ vang.
Đom đóm họa thành bức bình phong mỹ lệ.
Vì ai thu lại đoạn tay áo ngát hương?
Lá thư hồng đậm tình ý ngập tràn.
Người nói muốn cứ vậy đi lưu lạc...
Đến những nơi mỹ lệ.
Tiếng ai hát khe khẽ khe khẽ vang?
Nước mắt của ai lặng lẽ rơi?
Những năm tháng ấy gửi lại cho quá khứ.
Họ dựa vào nhau nói rằng phải cùng nhau đối với sóng gió.
Vẫn là vùng đất khô vằn kia,
Lá phong rực hồng cả màn sương thu,
Trong giấc mộng xưa ấy đời người như vô hỉ.
Còn có ai đăng tràng?

Ánh nến mờ nhạt khẽ lay động.
Dưới lớp khăn voan đỏ thắm ấy ai bàng hoàng?
Hoa cưới rơi lệ lặng lẽ đặt một bên hỉ đường...
Hồi ức như vở kịch câm,
Trước mắt là từng tấc từng tấc thời gian khi trước,
Người nói cứ như đi lưu lạc,
Đi đến những nơi tươi đẹp.
Tiếng ai hát khe khẽ khe khẽ vang?
Nước mắt của ai lặng lẽ rơi?
Nguyện hóa thành đôi chim cùng nhau bay lượn.
Mặc cho sau lưng là những tiếng than trách cũng chẳng thể đuổi kịp hai ta.
Lại một năm trôi qua gió đêm tháng bảy lạnh giá.
Tà dương dần lui chỉ còn lại một cái bóng dổ dài.
Trong giấc mộng xưa này vang lên tiếng mái chèo xa xa cô độc.
Đi về nơi tha hương dần quên lãng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét